宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)(顾况)_宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)的意思_宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)赏析 - 诗词大全
《宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)》是由唐朝顾况所作的一首精典诗词,本文给大家带来了《宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)》的意思,《宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)》的赏析,《宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)》的读音,《宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)》的诗意等内容,此外《宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)》是一首的诗词。
「宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)」是由唐朝顾况所作的一首优美诗词,本文给大家带来了「宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)」的全文,「宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)」的意思,「宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)」的赏析,「宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)」的拼音,「宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)」的诗意等内容。。译文对照
「宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)」全文阅读
佳人玉立生此方,家住邯郸不是倡。
头髻鬈鬌手爪长,善抚琴瑟有文章。
新妍笼裙云母光,朱弦绿水喧洞房。
忽闻斗酒初决绝,日暮浮云古离别。
巴猿啾啾峡泉咽,泪落罗衣颜色暍。
不知谁家更张设,丝履墙偏钗股折。
南山阑干千丈雪,七十非人不暖热。
人情厌薄古共然,相公心在持事坚。
上善若水任方圆,忆昨好之今弃捐。
服药不如独自眠,从他更嫁一少年。
「宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)」译文解释
「宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)」注释大全
「宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)」拼音
Jia Ren Yu Li Sheng Ci Fang ,Jia Zhu Han Dan Bu Shi Chang 。
Tou Ji Quan Chui Shou Zhao Chang ,Shan Fu Qin Se You Wen Zhang 。
Xin Yan Long Qun Yun Mu Guang ,Zhu Xian Lu Shui Xuan Dong Fang 。
Hu Wen Dou Jiu Chu Jue Jue ,Ri Mu Fu Yun Gu Li Bie 。
Ba Yuan Jiu Jiu Xia Quan Yan ,Lei La Luo Yi Yan Se Ye 。
Bu Zhi Shei Jia Geng Zhang She ,Si Lv Qiang Pian Chai Gu She 。
Na Shan Lan Gan Qian Zhang Xue ,Qi Shi Fei Ren Bu Nuan Re 。
Ren Qing Ya Bao Gu Gong Ran ,Xiang Gong Xin Zai Chi Shi Jian 。
Shang Shan Re Shui Ren Fang Yuan ,Yi Zuo Hao Zhi Jin Qi Juan 。
Fu Yao Bu Ru Du Zi Mian ,Cong Ta Geng Jia Yi Shao Nian 。
「宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)」赏析摘录
「宜城放琴客歌(柳浑封宜城县伯)」作者简介
顾况(约727—约815)字逋翁,号华阳真逸(一说华阳真隐),晚年自号悲翁,汉族,苏州海盐横山人(今在浙江海宁境内),唐代诗人、画家、鉴赏家。他一生官位不高,曾任著作郎,因作诗嘲讽得罪权贵,贬饶州司户参军。晚年隐居茅山。